voi vang chieu doi do hich tuong si kieu ngung bich chiec thuyen xa a phu

1 reply [Last post]
haigiacmo06
Title: NooBot
Joined: 05/04/2018
Posts:
BotPoints: 15
User offline. Last seen 4 years 46 weeks ago.

cảm nhận vội vàng
dựa vào các văn bản chiếu dời đô và hịch tướng sĩ
kiều ở lầu ngưng bích
mở bài chiếc thuyền ngoài xa
phân tích nhân vật a phủ 

cảm nhận vội vàng
dựa vào các văn bản chiếu dời đô và hịch tướng sĩ

Xuân Diệu là thi sĩ “mới nhất trong các thi sĩ mới” (Hoài Thanh). Ông đã đem lại cho thơ ca đương thời một nhựa sống mới, 1 nguồn xúc cảm mới, bộc lộ một ý kiến sống mới mẻ cộng có các cải cách nghệ thuật đầy thông minh. Ông là thi sĩ của tình yêu, của mùa xuân và tuổi trẻ có một giọng thơ sôi nổi, đắm đuối, yêu đời đặm đà. Và cũng vì quá yêu, nên ông đã phải vội vàng, cuống quýt hưởng thụ cuộc sống kẻo thời kì sẽ sở hữu tuổi xanh đi mất. Vội vàng – 1 trong các bài thơ điển hình bộc lộ lòng khao khát yêu, thèm khát sống của nhà thơ.

Trong thơ ca Việt Nam, ta chưa từng bắt gặp nhà thơ nào lại với những vần thơ táo bạo như Xuân Diệu. Mây là của trời hãy cứ để gió cuốn đi, nhưng Xuân Diệu không muốn để. Mà trái lại, ông muốn mọi thứ nằm trọn trong tầm kiểm soát của mình để ông tắt nắng, buộc gió. những hành động đấy được cho là rất ngông cuồng nhưng nó phát xuất từ ái tình tự dưng, yêu cuộc sống tha thiết của thi nhân. Ông muốn tận hưởng đa số trước lúc mọi thứ phai tàn: ong bướm, hoa cỏ, đồng nội, lá cành tơ phân phất, yến anh, ánh sáng, tháng giêng… thiên nhiên trước mắt Xuân Diệu như một mâm cỗ hưng vượng soạn, mà mỗi món được lấy trong khoảng các gì thân thiện nhất, thân quen nhất. không sơn hào hải vị, cũng chẳng mang gì cao sang. Nhưng mọi thứ đều đang ở độ xuân thì chớm nở, đúng như sinh khí vừa mới chứa chan của lứa tuổi đôi mươi. Niềm hạnh phúc của người trẻ trai đó thật giản đơn nhưng cực kỳ cao quý. Chỉ một tẹo nắng, chút gió, chút sắc màu của cuộc sống tiếp giáp với cũng đủ làm tình ái đạt độ thăng hoa:

nếu khi trước, Xuân Diệu hớn hở, vui mừng trước mâm cỗ hưng vượng biên soạn của ngẫu nhiên, thì giờ đây, ông lại vội vàng, băn khoăn và lo lắng lúc mọi thứ sẽ dần trôi khi thời kì qua đi. Mà thời gian sở hữu ông chính là mùa xuân của đất trời, là tuổi trẻ của thế cục. Xuân tới, xuân đi, xuân còn non, xuân sẽ già. chậm triển khai là quy luật muôn thuở của bất chợt, không người nào sở hữu thể đổi thay được. khi xuân hết, tức thị tuổi trẻ và thế cuộc cũng mất. Lòng thi nhân hụt hẫng, bâng khuâng và nuối tiếc. Mùa xuân tuần hoàn nhưng tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại. rồi ra, mỗi 1 mùa xuân qua đi, thế cục con người sẽ già đi một tuổi, và tuổi xanh cũng bớt đi 1 quãng. Biết rằng không thể nào kháng cự lại được quy luật bất di bất dịch ấy, nên bâng khuâng tôi nuối tiếc cả đất trời. Vạn vật tiếp giáp với dù mang khi tươi trẻ đó, chan chứa sinh khí đó, nhưng

Quay trở lại có mâm cỗ thịnh biên soạn của mùa xuân, của tạo hóa, lòng thèm khát sống, thèm khát yêu của Xuân Diệu lại trỗi dậy. Giữa tuổi đôi mươi là lúc cả sự sống mới khởi đầu mơn mởn, lúc tuổi trẻ còn chưa ngả chiều hôm, lúc bánh xe thế cuộc còn chưa lăn đi xa quá, Xuân Diệu muốn níu giữ lại các gì tươi trẻ nhất cho mình. Ông muốn riết, muốn say, muốn thâu, muốn ôm ấp trọn thế cục và tuổi trẻ, ôm ấp trọn cả đất trời và khi không. mang ông lúc này giữa con người và vạn vật đã ko còn 1 khoảng bí quyết hay ngừng nào nữa. hầu hết chừng như đang nằm gọn trong bàn tay, trong tấm lòng tha thiết của ông, để ông được chếnh choáng mùi thơm, đã đầy ánh sáng và no nê thanh sắc của thời tươi. cuối cùng, khi cảm xúc lên đến đỉnh điểm, ông thốt lên rằng:

nếu trong thơ Huy Cận đầy những hình ảnh ko gian thì trong thơ Xuân Diệu lại là dòng vội vàng, giục giã trong nhịp điệu của thời gian, như 1 đại lượng lăng trụ vừa “thổi tình yêu lên phơi phới”, lại vừa “từng giọt từng giọt” làm mất đi các gì là cuốn hút nhất mà tạo hoá tặng thưởng cho con người, “hết ngày hết tháng em ơi ! – hãi kinh ko gian quặn tiếng còi”.

vì vậy thời kì là nỗi sợ hãi trong thơ Xuân Diệu. Cảm thức thời gian đã làm cho Xuân Diệu – 1 ông hoàng của thơ tình, triết lí về một quan điểm sống, không phải là sống gấp mà đầy trị giá nhân bản, một “thơ tặng bạn bây giờ”, 1 tình tương lai, 1 hối thúc và ở đây là “Vội vàng”. “Vội vàng” đã gắn liền mang triết lý thời kì ấy. Chỉ sở hữu điều các câu thơ triết lý này lại được mô tả bằng một ái tình cháy bỏng mang cuộc đời, bằng sự cảm nhận vô cùng tinh tế, tinh vi của Xuân Diệu.Đó là điều thèm khát cuồng nhiệt của hồn thơ luôn khao khát sống, sống mãnh liệt trong khoảng 1 tình yêu đến xốc nổi đối mang ngẫu nhiên tạo vật cũng như đối sở hữu con người. Câu thơ tưởng như khôn xiết mộc mạc giản dị nhưng sức lay động tâm hồn thật to bởi nó khơi dậy tình yêu của tuổi xanh nói riêng và khát vẳng của con người nói chung. ko chỉ điệp từ “tôi muốn” như ngôn ngữ của mỗi tư nhân vang lên giữa thế cuộc khi mong ước muôn thủa của con người bật ra thành tiếng, mà còn là sự sử dụng những động trong khoảng chỉ hành động mạnh mẽ dứt khoát như “tắt, buộc”. cái cuồng nhiệt trong tình ái của con người là ở sự tương phản giữa hành động cụ thể lại hướng đến loại trìu tượng, chậm tiến độ là hành động “tắt nắng, buộc gió”. Khát vẳng của con người như muốn “tắt nắng buộc gió” đâu phải bắt nguồn từ sự tham sống mà là đam mê sống, “ham yêu” để vĩnh viễn hoá tuổi xanh tình ái, để mãi mãi hưởng thụ hương sắc của tình cờ tạo vật của thế cuộc. Và nhắc như Xuân Diệu là để “màu đừng nhạt mất”, “hương đừng bay đi”. ngừng thi côngĐây là màu, là hương của toàn cầu xung quanh mà cũng là của chính mình. Chưa ở đâu trong thơ Xuân Diệu khát vẳng đối có tuổi xanh, tình ái lại trở thành 1 tuyên ngôn mãnh liệt đến thế. Con người muốn chế ngự cả bất chợt. các chữ “mất đi” dù thế vẫn gợi một sự nuối tiếc trong tâm cảnh của nhà thơ, các nuối tiếc thổi bùng lên thành hiện trạng xúc cảm sôi nổi bồng bột và nhiệt cuồng.

Xuân hồng phải chăng là một thứ trái thơm ngon có sức quyến rũ tới mức làm cho thi nhân muốn ăn tức khắc, ăn ngấu nghiến, ăn no nê…

các cung bậc xúc cảm, những triết lý sâu sắc về cuộc đời, về thời kì và tuổi xanh của Xuân Diệu được diễn đạt rất mãnh liệt qua tình ái tha thiết tới cháy bỏng. Trong những câu thơ táo tợn ấy với sự ngông cuồng, nhưng ngông cuồng rất đáng yêu và đáng nể trọng.

Trong khi phổ biến người muốn sống chậm lại một tẹo thì Xuân Diệu lại cuồng si, cuống quýt, thậm chí thi sĩ còn muốn cai trị cả tự nhiên. Nhưng ông vội vàng chẳng phải vì các thứ tiền của danh vọng, mà ông vội vàng vì sợ rằng tuổi xuân sẽ trôi đi mất, sợ bụi mờ thời kì sẽ khiến cho trùng hợp trở nên nhạt nhẽo, úa tàn.

Bằng những lời thơ rất mới, rất sáng tạo, Xuân Diệu đã mang lại cho người đọc 1 âm hưởng mới về cuộc sống. Thi nhân muốn giục mình và cũng là giục mọi người hãy sống mãnh liệt, sống hết mình, hãy quý trọng từng giây, từng phút của thế cuộc mình, nhất là những tháng năm tuổi xanh. có giọng điệu ham mê, sôi nổi và cuồng nhiệt, sự sáng tạo độc đáo về ngôn từ và hình ảnh, bài thơ còn là sự đóng góp to cho nền thơ ca Việt Nam.

kiều ở lầu ngưng bích
mở bài chiếc thuyền ngoài xa
phân tích nhân vật a phủ

wernereegranad75
Title: NooBot
Joined: 06/14/2021
Posts:
BotPoints: 48
User offline. Last seen 1 year 39 weeks ago.

Hello haigiacmo06, this is my first time to read a Xuan Dieu's poetry and I am amaze with his works. There are lots of awesome poem that was shared here and I hope that you will continue on sharing such interesting topics in the future. you can download here the latest version of dancing road color ball run and practice your eye and hand coordination on this musical game. I've been playing this game for a while and there are different tier list of song you can play